Kết quả tìm kiếm cho "Những buổi chiều trong ký ức"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 275
Nhà thờ Christian Science có tuổi đời hơn lnăm, nay là trụ sở của Internet Archive - thư viện số phi lợi nhuận lớn nhất thế giới.
Buổi sáng ở Vĩnh Hòa (tỉnh An Giang) bắt đầu bằng tiếng máy nổ của ghe chở tôm chạy dọc sông Cái Lớn và trên các con kênh xáng, hòa với tiếng xe máy trên những tuyến đường bê tông. Một cơn mưa lướt qua, nước vẫn còn đọng trên rặng dừa nước bám theo con nước lớn. Đoàn phóng viên chúng tôi đi thực tế, ghé Nhà Ngang, qua Xẻo Cạn, men theo những địa danh đã in sâu trong sách sử.
Tối 14/1, đêm thơ đặc biệt do Khoa Văn học (Trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội) tổ chức dành tặng nhà thơ Nguyễn Tiến Thanh, cựu sinh viên khóa 1985-1990 của trường đã diễn ra tại giảng đường của Trường với rất nhiều cảm xúc.
Có những chiều cuối tuần, khép lại bài giảng nơi giảng đường, tôi thường nhớ về những miền đất đã từng đi qua như một cách gột bớt ồn ào, căng thẳng. Trong vô số miền ký ức, Rạch Giá (tỉnh An Giang) hiện lên rõ nhất với nhiều nét duyên. Mỗi lần đến đây, tôi lại thấy mình bước giữa 2 lớp thời gian: Sự yên ả của miền Tây xưa và nhịp sống sôi động của một phố biển đang phát triển.
'Mồ côi tội lắm ai ơi, đói cơm khát nước biết người nào lo'… Cha là nạn nhân một vụ án mạng trên biển, mẹ qua đời vì bệnh tim khi sinh em út, cậu bé Nguyễn Hữu Thọ tưởng đã khóc cạn nước mắt vì đau buồn, bơ vơ.
Để chủ động thời vụ sản xuất, tránh tình trạng dội hàng và được giá cao, nhiều nhà nông đã xử lý sầu riêng ra hoa trái vụ.
Khi làn gió bấc đầu mùa khẽ chạm mặt sông, miền Tây trở mình trong tiết trời se lạnh. Giữa mênh mông sông nước, làn khói bếp quê bảng lảng bay, quyện cùng giọng ai đó cất lên bài vọng cổ “Lá trầu xanh”. Tiếng hát ấy gợi nhớ dáng hình người phụ nữ Nam Bộ, thủy chung, son sắt, chịu thương, chịu khó, làm nên hồn quê phương Nam.
Hằng năm, khi con nước từ thượng nguồn Mekong rút dần, lòng người An Giang lại rộn ràng theo nhịp điệu sông. Giữa sông Tiền, sông Hậu, từng đàn cá linh, cá rô, cá lóc… lách mình qua lau sậy, ngược dòng về Biển Hồ. Người miền Tây gọi đó là mùa cá ra sông, mùa no ấm, mùa ăn lộc trời.
Cơn bấc non lướt nhẹ qua mặt sông, những chiếc đò chòng chành chở khách phương xa du ngoạn mùa nước nổi. Lũ về, mọi hoạt động nhộn nhịp, du khách đến tham quan, thưởng thức những món ăn dân dã, đậm tình, đậm vị phù sa của miền châu thổ Cửu Long.
Búng Bình Thiên - hồ nước trời nằm trên địa phận 2 xã Khánh Bình và Nhơn Hội là một trong những vùng nước ngọt lớn nhất miền Tây Nam Bộ. Mặt hồ xanh biếc quanh năm soi bóng làng Chăm, làng Kinh bình yên bên bờ. Ở nơi con nước và con người cùng thở, những ngư dân, cán bộ và nghệ nhân vẫn lặng lẽ gìn giữ hồ nước trời như giữ một phần linh hồn vùng biên giới.
Ngày 19/10, lễ trao Giải báo chí về phát triển văn hóa và xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh lần thứ VIII năm 2025 được tổ chức tại Hoàng Thành Thăng Long (TP Hà Nội).
Biển tây nam xanh ngút mắt, từng con sóng bạc đầu nối nhau vỗ vào mạn tàu, tạo nên những thanh âm xôn xao không dứt. Cách đất liền hơn 60km, giữa đại dương mênh mông, cụm đảo Nam Du dần hiện ra, như những viên ngọc xanh biếc thật đẹp và bình yên.